Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

Bài 11: I Samuên 25:1-44: "Cách Xử Lý Với Sự Thù Địch"



ĐỜI SỐNG VÀ THỜI THẾ CỦA VUA DAVID
Cách xử lý với sự thù địch
I Samuên 25.1-44
Bộ trưởng chiến tranh của Abraham Lincoln, Edwin Stanton, bị một sĩ quan quân đội chọc tức khi cho rằng ông có tánh thiên vị. Stanton than phiền với Lincoln, Lincoln đề nghị với Stanton nên viết cho vị sĩ quan kia một bức thư chỉ trích gay gắt lại. Stanton đã làm theo, và trình cho Tổng Thống xem bức thư có lời lẽ mạnh mẽ ấy. Lincoln hỏi: "Ông sẽ làm gì với bức thư nầy?" Với sự ngạc nhiên, Stanton đáp: "Gửi nó đi". Lincoln lắc đầu, ông nói: "Tôi không muốn gửi bức thư đó đi, hãy bỏ vào lò sưỡi kia đi. Đấy là điều tôi nên làm khi viết một bức thư trong lúc tôi giận dữ. Ông có một bức thư hay khi có thì giờ thoải mái viết nó ra và cảm thấy khá hơn. Còn bây giờ, hãy đốt nó đi, rồi viết lại bức thư khác".
Hết thảy chúng ta đều phải xử lý với tánh giận của chúng ta. Mọi người đều phải học biết sự tiết độ. David, người vừa lòng Đức Chúa Trời cũng không có một sự khác biệt gì khác. Chúng ta thấy David vẫn còn ở trong thời kỳ bực bội trong cuộc đời trốn chạy nầy. Chàng đã học biết tìm kiếm ý chỉ của Đức Chúa Trời trước khi chàng hành động. Chàng đã học biết không tin cậy vào năng lực riêng của mình, mà chỉ tin cậy vào sự giải cứu của Đức Chúa Trời. Ngay cả phải chờ đợi thì thuận tiện của Đức Chúa Trời và tôn trọng người của Đức Chúa Trời. Sau khi chàng từ chối cơ hội ngon lành cất lấy mạng sống của Saulơ, chàng đã tìm được một thời gian nghỉ ngơi không còn bị Saulơ truy đuổi nữa. Trong một thời gian ngắn chàng và Saulơ đã có sự hoà bình. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời đã sử dụng một kẻ thù khác để dạy cho David biết một số bài học về việc xử lý với sự thù địch.
I. Một sứ điệp đến từ một con người ích kỷ (các câu 1-13).
A. Cái chết của Samuên (câu 1).
Chương 25 mở ra với những tin buồn trên khắp xứ Israel: "Kế ấy, Samuên qua đời". Samuên, dĩ nhiên là con người cao trọng của Đức Chúa Trời, vị tiên tri của dân tộc. Ông đã quản trị dân tộc cho tới chừng ông xức dầu cho Saulơ làm vua đầu tiên của Israel. Ông cũng là sứ giả của Đức Chúa Trời đến nói cho Saulơ biết rằng nước sẽ bị cất khỏi ông ta rồi được giao cho người khác. Chính Samuên đã đến tại nhà của Ysai với các tin tức nói rằng một trong các con trai của ông sẽ là nhà vua kế nhiệm. Chính Samuên là người đã sai tìm David, đem chàng đến trước ràng chiên rồi xức dầu cho chàng làm vua. Chính Samuên là người mà David đã chạy tới gặp khi chàng lo sợ mất mạng sống mình. Chính Samuên là người đã cung ứng cho David một nơi ẩn náu ở Na-giốt trong ngôi trường đào tạo tiên tri. Chẳng có gì là cường điệu khi nói rằng Samuên là anh hùng và là nhà tư vấn thuộc linh của David.
Kinh Thánh nói rằng cả dân tộc "nhóm lại đặng than khóc người" và họ "chôn người trong nhà người tại Rama". Đây là ngày than khóc cho cả dân tộc. CNN sẽ bao trọn gói cho đám tang đó. Tôi nghĩ nếu các máy quay phim có mặt ở đó, ít nhất là một máy sẽ chỉ ra David trong đám đông. Có một sự hoà bình tạm thời giữa chàng và Saulơ kể từ lúc chàng buông tha mạng sống của nhà vua tại Ênghêđi. Tôi không nghĩ là chúng ta đã đọc quá nhiều câu nầy để tin rằng David đã có mặt nơi tang lễ của Samuên.
Khi mồ mả phủ lấp rồi và tấm bia đã được dựng lên, khi lều trại đã được dở đi và thảm cỏ bằng plastic đã được cuốn lại rồi, khi những giây phút sau cùng của tang lễ vừa hết xong, David đã quyết định, đây là lúc phải ra đi thôi. Chàng đưa sáu trăm người của mình xuống phía Nam đến tại "đồng vắng Pha-ran" nằm ở Cao nguyên Sinai, ở đây Israel đã lưu lạc trong 40 năm vì cớ họ đã bất tuân.
B. Phần mô tả về Nabanh và Abigain (các câu 2-3).
Đồng thời, chúng ta được giới thiệu cho biết hai nhân vật mới. Thứ nhứt, chúng ta gặp một người có tên là "Nabanh". Ông ta sống "ở Maôn", là nơi Saulơ đã gài bẫy bắt David ở cuối chương 23. “Sản nghiệp người thì ở tại Cạt-mên”. Ở đây tôi có ý nói rằng ông ta là một người thời xưa đi làm việc bằng vé tháng! Đây không phải là Núi Cạt-mên ở phía Bắc, mà là một thị trấn nhỏ nằm trong xứ Giuđê có tên là Cạt-mên nằm giữa Xíp và Maôn.
Kinh Thánh mô tả ông ta là "rất giàu" với "ba ngàn chiên và một ngàn dê". Trong thời buổi ấy, quí vị không quyết định sự giàu có bằng cổ phần và cổ phiếu mà bằng chiên và dê. Một người với bốn ngàn con thú như thế là một người có thu nhập rất cao! Người nầy phải lao động rất nhọc nhằn. Khi David gặp ông ta, chính là thời điểm "hớt lông chiên mình ở Cạt-mên". Mùa hớt lông đối với người chăn chiên là mùa gặt đối với người làm nông. Đây là thời điểm mà ai nấy đều được trả công. Đây là thời điểm dành cho tiệc tùng, quà cáp, và sự rời rộng.
Trong câu 3, Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng tên của ông nhà giàu nầy là "Nabanh" có nghĩa là “điên dại”. Loại người làm mẹ nào đã đặt cho con trai mình cái tên là “điên dại” như thế chứ? Dù vậy, đó là tên của ông ta. Khi Kinh Thánh dùng từ "điên dại", từ nầy không có nghĩa là ngu ngốc đâu. Nabanh không phải là kẻ ngu ngốc. Ông ta rất lanh lợi và tiểu xảo mới tích lũy được sự giàu có như thế với nhiều nổ lực để có được sự giàu có đó. Không, ông ta là một kẻ “điên dại” theo toàn bộ lối sống của ông ta ở trước mặt Đức Chúa Trời. Thi thiên 14.1 chép: "Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng: chẳng có Đức Chúa Trời". Nabanh giống với người giàu trong thí dụ của Chúa Giêxu ở Luca 12. Ông ta đã sống cho đời nầy mà chẳng nghĩ gì tới đời hầu đến. Ông ta đã phá đổ các kho vựa của mình rồi xây dựng các kho lẫm lớn hơn. Nhưng Đức Chúa Trời phán cùng ông ta: "Hỡi kẻ dại! Chính đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại; vậy những của cải ngươi đã sắm sẵn sẽ thuộc về ai?" Quí vị không thể đem sự giàu có của đời nầy theo được. Người nào xem tiền bạc là vị thần của mình quả hẳn là một kẻ rất ngu dại.
Nabanh có một người vợ tên là "Abigain", tên nầy có nghĩa là "niềm vui của cha". Câu 3 chép: "vợ thì thông minh tốt đẹp". Nàng có cả đầu óc lẫn nét đẹp đẽ. Nàng rất dễ thương cả bên trong lẫn bên ngoài. Chúng ta sẽ nhìn thấy điều đó nơi một số các đặc điểm hàng đầu cho thấy nàng là một người nữ tin kính. Nàng là hình ảnh thu nhỏ của Thi thiên 111.10 chép như sau: "Sự kính sợ Đức Giê-hô-va là khởi đầu sự khôn ngoan".
Ngược lại với: “vợ thì thông minh tốt đẹp”, còn Nabanh thì "cứng cỏi hung ác". Từ ngữ Hêbơrơ nói tới sự “cứng cỏi” có nghĩa là "độc ác, đáng tởm, cứng lòng, ngoan cố, hung dữ và kiêu ngạo". Ông ta rất “độc ác” hay bất lương trong công việc làm ăn của mình.
Tại sao Abigain dám lấy Nabanh làm chồng chứ? Nàng cũng không biết chọn lựa sao!?! Mặc dù nàng là niềm vui của cha mình, người đờn ông cưới nàng làm vợ lại rất keo kiệt về tiền bạc. Một ngôi nhà xinh xắn như thế nào trong vùng ngoại ô với chiếc xe hơi đời mới trong garage nếu quí vị lấy một người như Nabanh làm chồng?
Hãy chú ý việc sau cùng nói tới Nabanh trong câu 3. Ông ta "thuộc về dòng Calép" hay "một người họ Calép". Nabanh là một dòng dõi trực tiếp của Calép, vị anh hùng lỗi lạc người Do thái, là một trong hai thám tử đã đưa ra báo cáo trung tín và đã được phép vào trong Đất Hứa. Dòng dõi nầy có hai nhánh. Nhánh thứ nhứt, Calép thuộc về chi phái Giuđa như David. Vì thế Nabanh là một người bà con, một người họ xa của David. Nhánh thứ hai, một tổ phụ tin kính không nhất thiết phải có một gia đình tin kính. Đấy là lý do tại sao chúng ta hướng về đức tin!
C. Lời thỉnh cầu của David (các câu 4-9).
Câu 4 chép: "Đa-vít ở trong rừng hay rằng Na-banh hớt lông chiên". Thời điểm thu hoạch len đã đến. Những kẻ hớt lông chiên chuyên nghiệp đã được mời tới. Đây là ngày kiếm tiền cho mọi người sống trong nghề nuôi chiên.
Khi ấy David sai "mười gã trai trẻ" nhơn danh chàng hay ở dưới quyền bính của chàng đến gặp Nabanh. Họ phải nhơn danh David đến chào thăm người chăn chiên giàu có, họ nói: "Nguyện ông được bình yên, nguyện nhà ông cũng được bình yên; phàm vật gì thuộc về ông đều được bình yên!" Bình yên. Bình yên. Bình yên. Shalom. Shalom. Shalom. Đây là phương thức chào kính hoa mỹ ở đông phương. Những gã trai trẻ nầy khi ấy mới trao cho Nabanh sứ điệp nầy:
“Và bây giờ, tôi có hay rằng ông có những thợ hớt lông chiên. Trong lúc các kẻ chăn chiên ông ở gần chúng tôi, chúng tôi chẳng hề khuấy-khuất chúng nó; và trọn hồi chúng nó ở tại Cạt-mên, chẳng có thiếu mất gì hết. Hãy hỏi tôi tớ ông về đều đó, chúng nó sẽ nói cùng ông. Vậy, xin các gã trai trẻ được ơn trước mặt ông, vì chúng tôi đến trong ngày tốt lành; hễ tay ông tìm thấy vật gì, hãy ban cho các tôi tớ ông, và cho con ông là Đa-vít” (các câu 7-8).
Tôi công nhận với cái nhìn đầu tiên hai câu nầy cho chúng ta thấy rằng David đang siết chặt tay Nabanh cổ lổ sĩ kia. Sứ điệp ấy có âm điệu giống như một mánh lới bảo hộ của bọn du thủ du thực vậy. Hầu như tôi có thể nghe David nói: "Ta đưa ra một thỉnh cầu mà ngươi không thể từ chối". Song đấy không phải là trường hợp như thế nầy đâu. Một tác giả mô tả vấn đề nầy như sau:
Theo tập tục của thời buổi ấy, nhằm lúc hớt lông chiên thường thì người chủ của bầy gia súc để riêng ra  một phần lời rồi trao cho những kẻ đã bảo vệ bầy chiên của ông ta trong khi chúng sống ngoài đồng rộng kia. Đây giống như tiền boa cho tiếp viên vậy. Không có một luật lệ nào được đề ra buộc quí vị phải làm theo như thế, nhưng đây là cách tỏ ra lòng biết ơn của một công việc được thực thi mỹ mãn.
David đã không gửi đến một hoá đơn. Chàng đã không đích thân đến hăm dọa ông ta. Thậm chí chàng không đưa ra một con số mặc dù chàng đã sai MƯỜI gã thanh niên mạnh sức đến. Chàng bằng lòng nhận "bất cứ thứ gì" ra từ tay của Nabanh, bất luận thứ gì ông ta cảm thấy là một số tiền xứng đáng với công cán đã được bỏ ra cho công việc.
D. Phản ứng của Nabal (các câu 10-13).
Nabal có nhiều sự lựa chọn. Ông ta có thể gửi trả một món quà rời rộng và một lời cảm ơn. Ông ta có thể gửi trả một món quà tầm thường và nhiều lời cảm ơn. Ông ta có thể gửi trả một lời cảm ơn quí vị và một lời cáo lỗi chẳng có quà nào hết. Hoặc giả Nabanh sẽ không gửi trả một món quà nào hết và hoàn toàn sĩ nhục David vì đã làm công không. Tên của Nabanh không có nghĩa là “điên dại” nhưng không đâu!?!
Nabanh đáp cùng 10 chiến binh của David: "Ai là Đa-vít? Ai là con trai của Y-sai?" Ông ta thiệt là hài hước lắm. Ai nấy đều biết rõ David là ai rồi! Chàng là một vị anh hùng dân tộc cũng như là người mà dân Israel đang có cần. Chúng ta biết ông ta biết rất rõ, vì ông ta biết David là: “con trai của Ysai”. Nabanh không những biết David mà còn biết rõ gia đình của David nữa. Ông ta biết rõ, như một người thuộc họ Calép đều biết chàng là một người bà con xa.
Ông ta nói: "Những tôi tớ trốn khỏi chủ mình, ngày nay lấy làm đông thay!" Ông ta sánh David với một tên nô lệ bỏ trốn, một kẻ sống ngoài luật pháp đến đánh cướp ông ta. Ông ta hỏi: "Lẽ nào ta sẽ lấy bánh [của ta], nước [của ta], và thịt [của ta] ta dọn sẵn cho các thợ hớt lông chiên [của ta] mà cho những kẻ chẳng biết ở đâu đến sao?" (câu 11). Quí vị có chú ý ông ta nói tới bốn lần chữ “của ta” (my, theo bản Kinh Thánh Anh ngữ) trong câu nầy chăng? Nabanh vốn biết rõ David song chẳng chút quan tâm. Ông ta quá kiêu căng, ích kỷ và xấc láo.
Câu 12 chép rằng các sứ giả của David đã "thối đường trở về" và mau chóng báo cáo lại mọi sự cho David biết. Người của David vây chung quanh chàng để nghe các tin tức. Họ không phải chờ đợi lâu để nghe thấy phản ứng hay các lịnh lạc của chàng. "Mỗi người trong chúng ta hãy đeo gươm mình", nhà vua được chọn đã ra lịnh. Ai nấy đều tuân lịnh. “Ước chừng bốn trăm ngươi” đi lên theo David đến gặp Nabanh còn "hai trăm người" ở lại giữ đồ vật.
Quí vị không mang gươm của mình để đi nói chuyện phiếm đâu! Quí vị không đem theo "bốn trăm người” đến gặp một gia đình những kẻ chăn chiên trừ phi quí vị muốn thanh toán một mối thù. David rất giận dữ và muốn báo phục thù. Chàng cảm thấy mình sẽ được thoải mái trong vòng quyền hạn của mình khi giết chết ông ta và cả nhà ông ta. Chàng nói trong câu 21: "Vậy, thật lấy làm huống-công cho ta đã gìn giữ mọi vật của người nầy có trong đồng vắng, đến đỗi chẳng thiếu mất gì hết. Còn hắn lại lấy oán trả ơn".
Hãy chờ trong một phút! Điều chi đã xảy ra cho David, là người trong chương 24 đã trải qua một cơ hội giết chết Saulơ là người đã ra sức tìm giết chàng trong tuyệt vọng? Điều chi xảy ra cho David, là người cảm nhận tội lỗi khi chỉ cắt lấy góc vạt áo tơi của Saulơ?
David đã kinh nghiệm HỘI CHỨNG JOHN WAYNE. David đã học biết nhiều từ thời buổi khó khăn nầy. Những lần thử thách, rối rắm đã dạy cho chàng biết nương cậy nơi Chúa để được sự giải cứu và tìm kiếm ý chỉ của Đức Chúa Trời trước khi đưa ra từng quyết định. Dù vậy, ngay lúc chúng ta nghĩ David thực sự trở thành một nhân vật thuộc linh, thì John Wayne đã cỡi ngựa tiến lên phía trước rồi! John Wayne luôn luôn đóng vai những nhân vật lỗ mãng không muốn ai thúc đẩy mình hết. John Wayne hoá thân kẻ theo chủ nghĩa cá nhân, rất lỗ mãng chẳng đòi 25 xu cũng chẳng muốn nhường 25 xu đó nữa. John Wayne luôn luôn mau mắn rút súng lục ra và sẵn sàng bắn về phía sau.
John Wayne đôi khi biểu lộ ra trong tôi. Tôi gặp gỡ ông ta khi mấy gã thiếu tư cách chạy tắt ngang qua đầu xe tôi trên giao lộ. Trong khi tôi cẩn thận tránh đấm đá bằng tay vì tôi là Mục sư, tôi không muốn mình rơi vào chỗ bị sĩ nhục như thế. John Wayne lộ ra nơi bậc cha mẹ bất cứ lúc nào có một ngăn trở khi con cái họ bị đối xử bất công. Vợ tôi ngày kia đã ngăn tôi không đánh nhau trong một trận đấu bóng rỗ! Chỉ cách đây mấy ngày thôi, một người cha ở Boston bị kết án từ 6 -10 năm tù vì đã đánh người cha khác đến chết sau khi cãi nhau về cách chơi hockey của con cái họ. Điều chi đã khởi động họ đánh nhau thế? Ông ta suy nghĩ quá căng về trận đấu!
John Wayne đang nằm dưới khuôn mặt của hết thảy chúng ta. Ông ta sẵn sàng rút súng lục hay thốt lời lẽ của ông ta ra trong trường hợp cỡi ngựa xông đến  cứu nguy cho cái tôi của chúng ta.
II. Một cuộc gặp gỡ với người nữ giàu ơn (các câu 14-35).
A. Báo cáo của gã chăn chiên (các câu 14-17).
Đừng quên Abigain vợ của Nabanh là người "nữ thông minh tốt đẹp”. Chúng ta sẽ thấy cách nàng sử dụng cả hai thứ, sự đẹp đẽ và trí óc để đổi chiều cơn giận của David.
Đồng thời, hãy trở lại với nông trại, sau khi mười sứ giả của David bị ngược đãi như thế và thối đường về với tay không, "có một đứa đầy tớ" rõ ràng đã phục vụ cho Nabanh trong vai trò chăn chiên đã đến cùng Abigain rồi nói:
"Đa-vít có sai những sứ giả từ đồng vắng đến chào chủ chúng tôi, nhưng ở Na-banh gắt-gỏng cùng họ. Song trọn lúc chúng tôi ở gần những người ấy tại trong đồng, thì họ rất tử tế cùng chúng tôi, chúng tôi không bị khuấy-khuất, và chẳng thiếu mất vật chi hết. Bao lâu chúng tôi ở gần các người đó, lo chăn bầy chiên chúng tôi, thì ngày và đêm họ dường như tường che cho chúng tôi. Vậy bây giờ, khá xem xét đều bà phải làm; vì đã định giáng tai họa trên chủ chúng tôi và trên cả nhà người; chủ dữ quá, không có ai nói cùng người được" (các câu 14b-17).
Đây là một tên đầy tớ rất lanh lợi. Anh ta có trực giác rất tốt. Anh ta đã trông thấy rõ ràng mọi sự. Thứ nhứt, anh ta hiểu rõ Nabanh, rằng ông ta là một người ở "gắt gỏng" và rằng ông ta đã xấc láo với người của David. Thứ hai, anh ta hiểu rõ David sau khi đã sống với chàng trong đồng vắng kia nhiều tháng trời. Anh ta tiên đoán rằng David sẽ mau mắn thu thập lực lượng lại đến tấn công họ. Thứ ba, anh ta biết rõ Abigain. Anh ta biết ai là người biết cách xử lý vụ việc nầy. Anh ta đến với nàng vì nàng biết rõ mình sẽ làm gì.
Thưa quí bà, quí vị sẽ làm gì nếu quí vị sống trong đôi giày của Nabanh? Nàng đã nhìn thấy sự việc nầy là một cơ hội may mắn để tách ra khỏi một cuộc hôn nhân tồi tệ. Nàng đã xem đây là một dấu cho thấy sự phán xét của Đức Chúa Trời giáng trên Nabanh và chẳng làm gì hết. Đấy là điều mà nhiều phụ nữ sẽ làm. Nhưng nàng còn hơn cả một “cô dâu mẫu” [dùng để chưng trong tủ kính] trong tay của Nabanh nữa. Nàng là một người nữ tin kính và nàng hành động để bảo vệ cho cả Nabanh. Thưa quí bà, chúng ta biết rằng là những người làm vợ thì cần phải vâng phục, nhưng có những lúc khi một người vợ phải hành động để làm ơn cho chồng mình thậm chí khi hắn ta chẳng biết gì về việc ấy.
B. Sự sửa soạn của lễ (các câu 18-22).
Câu 18 chép nàng vội vàng lấy "hai trăm ổ bánh, hai bầu da rượu nho, năm con chiên đực nấu chín, năm đấu hột rang, một trăm bánh nho khô, và hai trăm bánh trái vả khô" rồi đem chất trên lưng lừa. Giờ đây, nàng đã thu thập tất cả các thứ thực phẩm nầy ở đâu mà nhanh thế, đặc biệt "năm con chiên đực [đã] NẤU CHÍN"!?! Tôi không dám chắc, song tôi nghĩ nàng đã lấy phần thực phẩm mà Nabanh đã để riêng ra cho “bữa tiệc” mà ông ta sắp sửa dự trong câu 36.
Để đưa mọi thứ đi thật nhanh, nàng đã cho mọi thứ nầy đi trước nàng và dĩ nhiên không cho Nabanh hay gì hết. Khi nàng ra ngoài rồi, tình cờ nàng đã đến mặt đối mặt với chính David trên đường. David đang ở trong tâm trạng không được vui. Các câu 21-22 cho chúng ta biết chàng đang nghĩ gì khi chàng và người của mình giận dữ cỡi ngựa đi xuống con đường đó. David đang ngồi trên lưng ngựa và John Wayne đang cỡi ngựa đồng đi với chàng!
"Vậy, thật lấy làm huống-công cho ta đã gìn giữ mọi vật của người nầy có trong đồng vắng, đến đỗi chẳng thiếu mất gì hết. Còn hắn lại lấy oán trả ơn. Nguyện Đức Chúa Trời xử kẻ thù nghịch của Đa-vít thật cho nặng nề! Từ đây đến mai, phàm vật gì thuộc về Na-banh, ta sẽ chẳng để còn lại vật nhỏ hơn hết".
C. Sự khôn ngoan của Abigain (các câu 23-31).
Abigain vốn biết rõ David ngay giây phút nàng nhìn thấy chàng. Hãy chú ý những gì nàng đã làm. Nàng "lật đật xuống lừa mình", nàng "sấp mình xuống đất tại trước mặt David mà lạy". Trong tư thế hạ mình thật thấp đó, nàng gọi David là “chúa” của mình và tự nhận mình là “con đòi” của David. Thực ra, trong cách nói đầy ấn tượng ấy, nàng gọi David là “chúa” của mình theo tôi đếm thì có tới 14 lần. Nàng tự nhận mình là “con đòi” của chàng có tới 6 lần.
Nàng bắt đầu bằng cách yêu cầu David gán “lỗi” nầy cho nàng vì cớ chồng của nàng "Nabanh người hung ác kia" là một kẻ điên dại. Nàng nói: "vì tánh hắn thật hiệp với nghĩa tên hắn: tên hắn là Na-banh, và nơi hắn có sự điên dại!" Nàng không phải là bất trung với chồng, song nàng đã nói ra sự thật. Gã đầy tớ biết rõ điều đó. Nàng vốn biết rõ ông ta. Lúc bấy giờ nàng đã nhìn nhận điều nầy với David. Nàng giải thích rằng nàng không có mặt khi các sứ giả của  David đến (câu 25).
Hãy lắng nghe sự khôn ngoan trong lời lẽ của nàng ở các câu 26 - 28:
"Bây giờ, Đức Giê-hô-va đã ngăn chúa đến làm đổ huyết ra, và lấy chánh tay mình mà báo thù; tôi chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống và mạng sống của chúa mà thề: nguyện các thù nghịch chúa và kẻ tìm hại chúa đều như Na-banh! Vậy bây giờ, nầy là lễ vật mà con đòi chúa đem đến dâng cho chúa, để phát cho các người đi theo sau. Xin hãy tha lỗi cho con đòi chúa! Đức Giê-hô-va quả hẳn sẽ lập nhà chúa được bền-lâu, vì chúa đánh giặc cho Đức Giê-hô-va, và trọn đời chúa sẽ chẳng tìm thấy một sự ác nơi chúa".
Abigain là một người nữ có tri thức. Nàng biết rõ Đức Chúa Trời đã kềm chế tay của David không làm “đổ huyết” trước. Có thể nàng đã nghe thấy thể nào chàng đã buông tha cho Saulơ trong hang động kia. Nàng nhắc cho David nhớ rằng chàng sẽ là nhà vua kế vị, rằng chàng là một người chuyên "đánh trận cho Đức Giêhôva" chớ không phải đánh trận cho riêng mình. Nàng nhìn nhận rằng chồng mình đã sai quấy và hiểu rõ nỗi ao ước muốn phục thù nơi chàng, song nàng chỉ ra rằng chàng không cần có phản ứng giết chóc nầy trên bảng thành tích hay trên lương tâm của chàng.
"Nếu có ai dấy lên đặng bắt bớ và hại mạng sống chúa, thì Giê-hô-va đức Chúa Trời của chúa sẽ gìn giữ mạng sống của chúa trong bọc những người sống; còn mạng sống của kẻ thù nghịch chúa, Đức Giê-hô-va sẽ ném ra xa như khỏi trành ném đá vậy. Khi đức Giê-hô-va đã làm cho chúa tôi mọi sự lành mà Ngài đã hứa, và khi Ngài đã lập người làm đầu Y-sơ-ra-ên, thì ước gì chúa tôi không phàn nàn và không bị lòng cắn-rức vì đã vô-cớ làm đổ máu ra và báo thù cho mình! Lại khi Đức Giê-hô-va đã làm ơn cho chúa tôi, nguyện chúa nhớ đến con đòi của chúa!" (các câu 29-31).
Dân sự không muốn có một lãnh tụ với những bộ xương người trong nhà kho của mình. Đây là một sự xấu hổ cho dân tộc khi những điều kín nhiệm bẩn thỉu từ ngày hôm qua của vị lãnh tụ sẽ trở thành những hàng tít quan trọng cho ngày hôm nay. Kinh Thánh chép: "…và phải biết rằng tội chắc sẽ đổ lại trên các ngươi" (Dân số ký 32.23). Kinh Thánh cũng cảnh cáo: "Chớ hề dối mình; Đức Chúa Trời không chịu khinh dể đâu; vì ai gieo giống chi, lại gặt giống ấy" (Galati 6.7). Câu thành ngữ xưa có nói: "Điều chi được làm ra trong chỗ kín nhiệm, một ngày kia sẽ tỏ ra nơi mái nhà". Chúng ta không thể đồng hành với tội lỗi được. Nó luôn luôn quay trở lại lai vảng nơi chúng ta. Đấy chỉ là sứ điệp mà Abigain đã rao giảng cho David nghe. Nàng nói với chàng rằng Đức Chúa Trời sẽ xét xử mọi kẻ thù nghịch chàng rồi lập chàng làm vua và khi Đức Chúa Trời làm như thế David sẽ không muốn nhìn lại cái ngày nầy trong sự tiếc nuối.
Khi John Wayne lên lưng ngựa ngồi, hãy trông tìm một Abigain! Mọi người đều cần có một Abigain. Hết thảy chúng ta đều cần có ai đó sẽ "lấy lòng yêu thương mà nói ra lẽ chơn thật" (Êphêsô 4.15). Chúng ta cần có ai đó sẽ cẩn thận, khéo léo và yêu thương khiến cho ta sống ngay thẳng trước khi chúng ta đi hết con đường. Cho phép tôi đề nghị ba chỗ để tìm gặp Abigain của quí vị:
Thứ nhứt, hỡi quí ông, phần nhiều trong quí vị đều có những người vợ giống như Abigain. Tôi biết rõ họ. Họ là những người nữ thông minh, tin kính. Họ là ơn mà Đức Chúa Trời ban cho quí vị. Hãy nghe theo họ! Hỡi quí bà, phần nhiều trong quí vị có chồng giống như Nabanh…chỉ lừa phỉnh, chơi khăm! Hãy nhìn vào người bạn đời của quí vị xem. Người [chồng hay vợ] đều biết quí vị rõ hơn ai hết.
Thứ hai, Abigain có thể đến với quí vị trong hình thức một giáo viên dạy Kinh Thánh. Một phần trong chức vụ giảng dạy Lời Đức Chúa Trời là lèo lái chúng ta tránh xa tội lỗi. Có bao nhiêu lần một bài học hay một bài giảng Kinh Thánh chạm đến quí vị theo cách trực tiếp giữa hai con mắt và nói ra rõ ràng tội lỗi trong đời sống của quí vị đến nỗi quí vị rủa sả nhà truyền đạo đang do thám quí vị?
Thứ ba, Abigain có thể là một người bạn tốt, họ nói về đời sống của quí vị. Tôi được phước khi có nhiều người quanh tôi, họ sống rất giống với Abigain. Họ rất xinh đẹp, nhưng họ nói với sự thật và thường giúp tôi tránh những điểm sai lầm dại dột để về sau tôi sẽ hối tiếc.
D. Sự ăn năn của David (các câu 32-35).
Hãy chú ý các câu 32 - 33, David dùng từ "đáng ngợi khen" ba lần. Lần thứ nhứt ông nói: "Đáng ngợi khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, vì đã sai ngươi đến đón ta ngày nay!" David đã công nhận bàn tay của Đức Chúa Trời trong mọi sự nầy. Chàng nhận biết chàng đã hành động với một cơn giận dữ hơn là với sự hướng dẫn của Đức Thánh Linh. Thứ hai, chàng nói: "Đáng khen sự khôn ngoan ngươi". Chàng nhìn thấy sự khôn ngoan nơi lời lẽ của nàng. Vẻ đẹp của nàng vượt cao lần lên trong ánh mắt của chàng qua phần mưu luận thông sáng của nàng. Thứ ba, chàng nói: "và chúc phước cho ngươi, vì ngày nay đã cản ta đến làm đổ huyết và ngăn ta dùng chính tay mình mà báo thù cho mình”. Chàng nhìn thấy nàng là một con người có giá trị không những đã bảo hộ cho chồng và người nhà mình, mà nàng còn bảo hộ cho David tránh được sự dại dột qua các hành vi của chính chàng.
Khi ấy David mới "nhận lễ vật do nơi nàng đem đến cho người". Không nghi ngờ chi nữa, số người đang đói bụng nầy chuyền cho nhau khoản tiếp trợ rồi dùng bữa ngay tại chỗ đó. Chàng nói với Abigain: "Hãy trở lên nhà ngươi bình an. Hãy xem, ta đã nghe theo tiếng ngươi, và tiếp ngươi tử tế". Sứ mệnh đã hoàn tất. David giữ tay mình lại và Abigain trở về nhà với gã chồng đần độn của mình. Thế nhưng câu chuyện chưa kết thúc ở đó…
III. Một cuộc gặp gỡ với phần kết xứng đáng (các câu 36-44).
A. Phần kết của Abigain và Nabanh (các câu 36-38).
Sự thể xảy ra vào tối hôm ấy khi Abigain về tới nhà. Nabanh đến dự “tiệc” mình mà không có nàng. Đây cũng là một bữa ăn tối nữa: "thật như yến tiệc của vua vậy". Nabanh đang có một khoảng thời gian thoải mái. “Nabanh có lòng vui vẻ” vì ông ta “say lắm”. Nếu ông ta đúng là kẻ điên đại, hãy tưởng tượng ông ta say sưa như thế nào!?! Nàng không để mất thì giờ với ông ta trong tình trạng ấy. Nàng "không có tỏ cho người biết đều gì hoặc cần kíp hay chăng",  nhưng đã bỏ đi ngủ. Tôi hình dung nàng đang cầu nguyện với Đức Chúa Trời trong đêm hôm đó rồi chấp nhận sự thật là nàng sẽ không bao giờ có một cuộc hôn nhân tốt đẹp.
“Sáng” hôm sau, khi những cái màng nhện từ bữa tiệc sau cùng bắt đầu hiện ra rõ ràng từ cái đầu thô kệch của Nabanh, Abigain nói cho ông ta biết điều chi đã xảy ra với David. Nàng đã cứu lấy mạng của ông ta trong khi ông ta ở nhà tiệc tùng say sưa. Có thể đây là những miếng thịt cừu mà ông đã nướng ăn. Có thể đây là rượu ngon. Có thể đây là cú sốc cho thấy ông ta gần gũi với sự chết là dường nào. Dù là trường hợp nào: "lòng người bèn kinh hoảng, trở nên như đá". Kẻ điên dại nghĩ bị nàng đánh lừa. Hắn bị đột quỵ. Hắn không chết ngay khi ấy. Thực ra, câu 38 nói hắn còn sống "cách chừng mười ngày sau" và rồi "Đức Giêhôva đánh Nabanh và người chết". Sao lại là mười ngày? Tôi nghĩ Đức Chúa Trời đang ban cho Nabanh thời gian để ăn năn. II Phierơ 3.9 chép: "Chúa không chậm trễ về lời hứa của Ngài như mấy người kia tưởng đâu, nhưng Ngài lấy lòng nhịn nhục đối với anh em, không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn năn".
B. Phần khởi đầu của Abigain và David (các câu 39-44).
Khi David hay tin Nabanh đã chết, chàng nói: "Đáng ngợi khen Đức Giêhôva thay…". Câu nói ấy nghe thật lạnh lùng, nhưng hãy nhớ David không có Tân Ước. Chàng đã sống trong một thời buổi thật khó nhọc. Chàng nhận biết rằng Đức Chúa Trời đã xét đoán hắn ta và "đã khiến sự hung ác của Nabanh đổ lại trên đầu hắn". Chúa phán: "Sự báo thù thuộc về ta, ta sẽ báo ứng" (Roma 12.19). David đã vui vẻ trong sự thành tín của Đức Chúa Trời.
Bấy nhiêu chưa phải là hết đâu! Chàng "sai người đến hỏi Abigain làm vợ". Sự việc nầy không làm cho tâm trí nàng phải bối rối. Câu 42 chép nàng "vụt đứng dậy, cỡi lừa mình""đi với các sứ giả của David" trở lại với chàng và họ thành hôn với nhau. Câu 43 nhắc nhở rằng David cũng lấy "Ahinôam" làm vợ thêm vào với Abigain. Chàng vẫn cưới Micanh con gái của Saulơ làm vợ, nhưng Saulơ đã ban nàng cho một người đờn ông khác. Các nan đề về phụ nữ của David chỉ mới là bắt đầu mà thôi.
IV. Ba nguyên tắc cho việc kềm chế sự thù địch.
· Khi quí vị cảm thấy áp huyết lên cao, hãy dừng lại mà cầu nguyện. Khi quí vị nghe thấy tiếng tim của John Wayne đập, khi quí vị cảm thấy lỡ lời và muốn loại bỏ ai đó, hãy để ra chút ít thời gian! Châm ngôn 29.22 chép: "Người hay giận gây ra điều tranh cạnh; và kẻ căm gan phạm tội nhiều thay". Giacơ 1.19 chép: "Hỡi anh em yêu dấu, anh em biết điều đó: người nào cũng phải mau nghe mà chậm nói, chậm giận". Hãy nhìn quanh để tìm một Abigain đến giúp đỡ cho quí vị nhìn thấy mọi việc cho rõ ràng.
· Khi quí vị phải xử lý với một người có tánh giận dữ, hãy chỉ cho người biết Chúa. Abigain đã trao cho David lời của chính Đức Chúa Trời về mạng sống của chàng. Khi giúp cho ai đó kềm chế cơn giận, hãy làm cho họ biết quan điểm của Kinh Thánh.
· Khi quí vị phạm sai lầm, hãy tin cậy Chúa sửa sai lại điều sai quấy đó. Đừng hành động theo kiểu báo thù riêng hoặc quí vị sẽ hối tiếc về hành động ấy. Hãy tin cậy Đức Chúa Trời, Ngài đang quan phòng quí vị đấy.


1 nhận xét:

  1. Lucky Club Casino Site | Join Today to Play Online
    Lucky Club Casino Online | Join Today luckyclub.live to Play Online. Lucky Club is an online casino that offers slots, live casino games, and so much more.

    Trả lờiXóa